Họ đã sưu tập được 1.100 mẫu quần thể hoang dã cây poplar tại tiểu bang California, Oregon, Washington và British Columbia. Sau đó, các mẫu này được nhân rộng ra tại 3 trang trại thuộc California và Oregon.
Để phân tích, họ đã thanh lọc lại còn 544 cá thể không có liên quan nhau mà kiểu gen của chúng có thể được xác định một cách chính xác sao cho việc định tính cơ sở di truyền khả thi trong xem xét biến dị có tính chất thích nghi. Công việc nghiên cứu chuyển từ mộ phương pháp tiếp cận với gen ứng viên sang phương pháp tiếp cận mang tính chất mô phỏng toán có qui mô lớn, điều này cho phép chúng ta phân tích genome sử dụng trình tự genome poplar đã được công bố trước đây.
Phân tích cho thấy ở đâu có thể thực hiện fingerprints (kỹ thuật đánh dấu DNA) của sự kiện chọn lọc và gen gì có thể sử dụng để fingerprints như vậy. Nhóm nghiên cứu đã phân lập được 397 vùng trong genome có khả năng đóng góp đối vói các tính trạng có tính chất thích nghi đối với quần thể hoang dã của cây poplars.
Xem http://jgi.doe.gov/signatures-selection-inscribed-poplar-genomes/.